Ngày 19/9/2017 Tổng
thống Hoa Kỳ Donald Trump lần đầu tiên phát biểu trước 193 đại diện các nước
của Đại Hội đồng Liên Hiệp Quốc. Bài phát biểu nhấn mạnh các nguyên tắc đối
ngoại của chính quyền Mỹ dưới sự cầm quyền của ông từ sau khi nhậm chức và
trong tương lai; đã nhận được cả sự ủng hộ của nhiều cử tri Mỹ trung
thành cũng như vô vàn chỉ trích của các kênh thông tấn và đối thủ chính trị. Để đảm bảo tính khách quan, TMT đăng lại toàn văn bài phát biểu của ông.
Thưa ngài Tổng thư ký, ngài Chủ tịch, các vị lãnh đạo thế giới và các đại biểu
đáng kính: Chào mừng tới New York. Thật là một vinh dự lớn lao khi tôi đứng tại
thành phố quê hương mình, với tư cách là đại diện cho người Mỹ phát biểu trước
người dân thế giới.
Trong khi hàng triệu
người dân của chúng tôi tiếp tục phải chịu hậu quả của những cơn bão tàn phá
nước Mỹ, tôi muốn bắt đầu bằng việc bày tỏ sự cảm kích đối với mỗi vị lãnh đạo
trong khán phòng này, những người đã đề nghị giúp đỡ và hỗ trợ. Người dân Mỹ
mạnh mẽ và kiên cường, và chúng tôi sẽ vượt qua những khó khăn này còn quyết
tâm hơn nữa.
May mắn là Hoa Kỳ đã làm
rất tốt trong Ngày bầu cử, 8/11 năm ngoái. Thị trường chứng khoán đang ở mức
cao nhất trong lịch sử – một kỷ lục. Tỷ lệ thất nghiệp ở mức thấp nhất trong 16
năm, và bởi vì các cải tổ luật lệ cùng nhiều thứ khác, nhiều người Mỹ đang làm
việc hơn bất cứ khi nào trước đây. Các công ty đang trở lại, tạo ra tăng trưởng
việc làm, điều mà đất nước chúng tôi chưa được chứng kiến trong một thời gian
rất dài rồi. Và một điều mới được công bố là chúng tôi sẽ chi gần 700 tỷ USD
cho quân đội và quốc phòng.
Quân đội của chúng tôi
sẽ sớm trở nên mạnh nhất trong lịch sử của nó. Hơn 70 năm qua, trong thời chiến
cũng như hòa bình, các lãnh đạo của quốc gia, phong trào và tôn giáo đã đứng
trước hội đồng này. Giống như họ, tôi muốn nói về những mối nguy hiểm nghiêm
trọng đang đe dọa chúng ta hôm nay, cũng như những tiềm năng khổng lồ đang chờ
được khám phá.
Chúng ta sống trong một
thời đại của những cơ hội kỳ khôi. Các đột phá trong khoa học, công nghệ và y
học chữa được các loại bệnh và giải quyết các vấn đề mà thế hệ trước tưởng rằng
không thể.
Nhưng mỗi ngày qua,
chúng ta lại nghe tin tức về các mối nguy hiểm ngày càng gia tăng đang đe dọa
tất cả những gì ta trân quý. Những kẻ khủng bố và cực đoan đã tụ hợp được sức
mạnh và gieo rắc lo sợ trên khắp hành tinh. Các chế độ hiếu chiến mà có đại
diện trong cơ quan này không chỉ ủng hộ khủng bố mà còn đe dọa các quốc gia
khác và người dân của chính họ bằng loại vũ khí có sức hủy diện lớn nhất mà
nhân loại từng biết.
Các thế lực độc tài tìm
cách làm sụp đổ các giá trị, hệ thống và liên minh mà đã giúp ta ngăn xung đột,
hướng thế giới tới hòa bình từ sau Thế Chiến II. Những mạng lưới tội phạm quốc
tế buôn lậu ma túy, vũ khí, con người và vô số người trong cuộc đại di cư; đe
dọa biên giới của chúng ta; và các các hình thức lạm dụng công nghệ mới đang
tấn công người dân của chúng ta.
Nói đơn giản lại, chúng
ta gặp nhau tại một thời điểm của cả những hứa hẹn lớn lao cũng như hiểm họa
khổng lồ. Nó phụ thuộc hoàn toàn vào lựa chọn của ta, để nâng thế giới lên tầm
cao mới, hay để nó rơi xuống vực sâu không thể cứu vớt. Chúng ta có sức mạnh đó
trong mình, nếu ta chọn giúp hàng triệu người thoát nghèo đói, giúp nhân dân
chúng ta thực hiện giấc mơ của họ và đảm bảo thế hệ trẻ em mới của ta được nuôi
dưỡng trong thế giới không có bạo lực, sợ hãi và thù địch.
Cơ quan này được thành
lập sau sự kiện 2 cuộc thế chiến với mục tiêu định hình một tương lai tốt đẹp
hơn. Nó dựa trên tầm nhìn rằng các quốc gia khác biệt có thể hợp tác với nhau
để bảo vệ chủ quyền, an ninh và thúc đẩy sự thịnh vượng. Cùng thời gian đó,
chính xác vào 70 năm trước, nước Mỹ đã phát triển Kế hoạch Marshall để khôi
phục Châu Âu. 3 cột trụ đẹp đẽ đó là: hòa bình, chủ quyền, an ninh và thịnh
vượng.
Kế hoạch Marshall được
xây dựng trên ý tưởng cao thượng rằng thế giới sẽ an toàn hơn khi các quốc gia
mạnh mẽ, độc lập và tự do. Như Tổng thống Truman đã nói trong thông điệp gửi
Quốc hội vào thời gian đó: “Sự ủng hộ của chúng ta đối với việc phục hồi Châu
Âu là hoàn toàn hòa hợp với sự ủng hộ của chúng ta đối với Liên Hiệp Quốc. Sự
thành công của LHQ phụ thuộc và sức mạnh độc lập của các nước thành viên”.
Để vượt qua hiểm họa
trước mắt và hoàn thành những lời hứa đối với tương lai, chúng ta phải bắt đầu
với trí tuệ của quá khứ. Sự thành công của chúng ta phụ thuộc vào liên minh
những quốc gia mạnh mẽ và độc lập, một liên minh tôn trọng chủ quyền, thúc đẩy
an ninh, thịnh vượng và hòa bình cho bản thân họ và cho cả thế giới.
Chúng tôi không mong
muốn các quốc gia đa dạng chia sẻ cùng một nền văn hoá, truyền thống, hay thậm
chí các hệ thống chính phủ. Nhưng chúng tôi rất muốn các quốc gia hãy duy
trì hai nhiệm vụ then chốt cót lõi sau: tôn trọng lợi
ích của nhân dân nước mình và tôn trọng quyền lợi của mọi quốc
gia có chủ quyền khác. Đây là tầm nhìn tuyệt vời của tổ chức này, và đây là
nền tảng cho sự hợp tác và thành công.
Các quốc gia mạnh mẽ và
có chủ quyền hãy để các quốc gia đa dạng với các giá trị khác nhau, văn hóa
khác nhau và những giấc mơ khác nhau, không chỉ cùng tồn tại, mà còn cùng sát
cánh bên nhau hành động dựa trên nguyên tắc cơ bản của việc tôn trọng lẫn nhau.
Các quốc gia mạnh mẽ, có
chủ quyền hãy để nhân dân của mình làm chủ tương lai đất nước và kiểm soát vận
mệnh của họ. Và các quốc gia mạnh mẽ, có chủ quyền hãy cho phép các cá nhân được
phát triển thịnh vượng suốt cả cuộc đời họ theo sự an bài của Thiên Chúa.
Ở Mỹ, chúng tôi không
tìm cách áp đặt lối sống của mình cho bất cứ ai, mà để nó tỏa sáng như một tấm
gương cho mọi người nhìn vào. Tuần này mang lại cho đất nước chúng tôi một lý
do đặc biệt để tự hào về ví dụ đó. Chúng tôi đang kỷ niệm 230 năm Hiến pháp
tuyệt vời của chúng tôi – bản hiến pháp lâu đời nhất vẫn được sử dụng trên thế
giới ngày nay.
Tài liệu vượt thời gian
này đã trở thành nền tảng cho hòa bình, thịnh vượng và tự do cho người Mỹ cũng
như vô số hàng triệu người khác trên thế giới, những người sống trong các quốc
gia có khát vọng và tôn trọng đối với nhân văn, phẩm giá và pháp trị.
Điều vĩ đại nhất trong
Hiến pháp Mỹ là 3 từ đầu tiên của nó: We the people (Người dân chúng ta). Nhiều
thế hệ người Mỹ đã hy sinh để bảo vệ lời hứa đằng sau những chữ này, lời hứa
của đất nước chúng ta, của lịch sử vĩ đại của chúng ta. Ở Mỹ, nhân dân quản lý,
nhân dân cai trị và nhân dân có quyền lực tối cao. Tôi được bầu lên không phải
để nắm quyền, mà để trả quyền lực về cho người dân Mỹ, nơi nó thuộc về.
Về vấn đề ngoại giao,
chúng tôi đang rà soát lại nguyên tắc nền tảng về chủ quyền. Nhiệm vụ trước
tiên của chính phủ chúng tôi là vì nhân dân mình, vì công dân của mình – để
phục vụ nhu cầu của họ, đảm bảo sự an toàn của họ, duy trì quyền lợi của họ và
bảo vệ giá trị của họ.
Với tư cách là Tổng
thống Hoa Kỳ, tôi sẽ luôn luôn đặt nước Mỹ lên trên hết, cũng giống như quý vị,
là lãnh đạo của đất nước các vị, sẽ luôn luôn và nên luôn luôn đặt ưu tiên quốc
gia của quý vị lên trên hết.
Tất cả những nhà lãnh
đạo có trách nhiệm đều có nghĩa vụ phải phục vụ công dân của nước mình và thể
chế nhà nước vẫn là phương tiện tốt nhất giúp nâng cao điều kiện con người.
Nhưng việc xây dựng một
cuộc sống tốt đẹp hơn cho nhân dân của ta cũng yêu cầu chúng ta phải làm việc
cùng nhau một cách chặt chẽ và hòa ái, tạo ra một tương lai an toàn và yên bình
hơn cho tất cả mọi người.
Hoa Kỳ sẽ mãi mãi là
người bạn vĩ đại của thế giới, và đặc biệt là với các đồng minh của mình. Nhưng
chúng tôi sẽ không còn chịu để bị lợi dụng, hoặc tham gia vào thỏa thuận một
chiều, nơi đổi lại Hoa Kỳ không nhận được gì. Chừng nào tôi còn tại nhiệm, tôi
sẽ bảo vệ lợi ích của nước Mỹ hơn hết thảy mọi thứ khác.
Nhưng để hoàn thành đầy
đủ nghĩa vụ của chúng ta đối với đất nước chúng ta, chúng ta cũng phải thừa
nhận rằng mọi người đều quan tâm tìm kiếm một tương lai mà tất cả các quốc gia
đều có thể có chủ quyền, thịnh vượng và an toàn.
Nước Mỹ đã làm nhiều hơn
nói vì những giá trị được thể hiện trong Hiến Chương LHQ. Các công dân của
chúng tôi đã trả cái giá cuối cùng để bảo vệ tự do của chúng tôi cũng như tự do
của rất nhiều quốc gia có đại diện trong đại sảnh đường này. Sự cống hiến của
nước Mỹ được kể đến qua các trận chiến, nơi mà những người trẻ, cả đàn ông và
phụ nữ của chúng tôi đã chiến đấu và hy sinh bên cạnh các đồng minh, từ bãi
biển Châu Âu, các sa mạc của Trung Đông tới các rừng rậm châu Á.
Lịch sử sẽ ghi những
dòng vĩnh hằng cho chí khí Mỹ rằng thậm chí sau khi chúng tôi và các đồng minh
chiến thắng các cuộc chiến đẫm máu nhất, chúng tôi không tìm cách xâm chiếm
lãnh thổ, chiếm giữ hay áp đặt lối sống của chúng tôi lên người khác. Thay vào
đó, chúng tôi hỗ trợ họ xây dựng các thể chế, giống như LHQ này để bảo vệ chủ
quyền an ninh và thịnh vượng cho tất cả.
Vì sự đa dạng quốc gia
trên thế giới, đây là hy vọng của chúng ta. Chúng ta muốn hòa hợp và hữu nghị,
không muốn xung đột và đấu tranh. Chúng ta được định hướng bởi kết quả, không
phải ý thức hệ. Chúng ta có chính sách về chủ nghĩa hiện thực nguyên tắc, bắt
nguồn từ các mục tiêu, lợi ích và giá trị chung.
Chủ nghĩa hiện thực buộc
chúng ta phải đối mặt với một vấn đề mà mọi nhà lãnh đạo và quốc gia trong căn
phòng này đều phải đối mặt. Đó là vấn đề mà chúng ta không thể trốn chạy hoặc
né tránh. Chúng ta sẽ trượt xuống con đường tự mãn, tê liệt trước những thách
thức, đe dọa và ngay cả những cuộc chiến mà chúng ta phải đối mặt. Hoặc là
chúng ta sẽ có đủ sức mạnh và niềm tự hào để đương đầu với những nguy cơ ngày
hôm nay, để dân chúng của chúng ta có thể hưởng thụ hòa bình và thịnh vượng
ngày mai?
Nếu chúng ta muốn nâng
cao điều kiện sống cho công dân của mình, nếu chúng ta mong muốn sự chấp thuận
của lịch sử, thì chúng ta phải hoàn thành nhiệm vụ trọng yếu của mình đối với những
người mà chúng ta trung thành đại diện. Chúng ta phải bảo vệ dân tộc mình, lợi
ích và tương lai của nhân dân chúng ta.
Chúng ta phải phản
đối các mối đe dọa tới chủ quyền của chúng ta, từ Ukraine tới biển Đông. Chúng
ta phải tôn trọng luật pháp, tôn trọng biên giới và tôn trọng văn hóa, và cho
phép sự can dự hòa bình.
Và cũng giống như những
người sáng lập ra cơ quan này [Liên Hiệp Quốc], chúng ta phải làm việc cùng
nhau và cùng nhau đương đầu với những kẻ đe dọa tạo ra sự hỗn loạn, xáo động và
khủng bố.
Tai họa của hành tinh
chúng ta hôm nay là có một nhóm nhỏ các chế độ lưu manh vi phạm mọi nguyên tắc
cơ bản của Liên Hiệp Quốc. Họ không tôn trọng chính công dân của họ và quyền
chủ quyền của chính các quốc gia mình.
Nếu nhiều người công
chính không đối đầu với những kẻ độc ác, vậy thì điều ác sẽ chiến thắng. Khi
nhiều dân tộc và quốc gia trở thành những người ngoài cuộc trong dòng chảy lịch
sử, các thế lực hủy diệt [văn minh nhân loại] sẽ ngày càng tập hợp được quyền
lực và sức mạnh.
Không nước nào từng
bày tỏ thái độ khinh rẻ các quốc gia khác và coi thường phúc lợi của chính nhân
dân mình hơn chế độ đồi bại tại Bắc Triều Tiên. Chế độ này phải chịu trách
nhiệm cho hàng triệu sinh mạng người Triều Tiên bị chết đói, và vô số người bị
giam cầm, tra tấn, giết chóc và đàn áp.
Tất cả chúng ta đều đã
chứng kiến sự lạm dụng chết người của chế độ này khi một sinh viên người Mỹ vô
tội, Otto Warmbier, đã thiệt mạng chỉ vài ngày sau khi được đưa về nước. Chúng
ta đã được thấy chính quyền đó thực hiện ám sát người anh trai của lãnh tụ độc
tài bằng việc sử dụng chất độc thần kinh bị cấm ở một cảng hàng không quốc tế.
Chúng ta biết họ đã bắt cóc một bé gái 13 tuổi dễ thương người Nhật Bản ngay
tại bãi biển trên đất nước của em và biến em bé thành nô lệ để dạy tiếng Nhật
cho các điệp viên Bắc Hàn.
Nếu điều này không đủ
trở ngại, mưu cầu về vũ khí hạt nhân và tên lửa liều lĩnh hiện nay của Bắc Hàn
đe dọa toàn thế giới với sự thiệt hại về nhân mạng là không thể tưởng tượng
nổi.
Thật phẫn nộ khi một số
quốc gia không chỉ giao thương với chế độ như vậy, mà còn hỗ trợ, cung cấp, ủng
hộ tài chính cho một đất nước đe dọa thế giới với cuộc xung đột hạt nhân. Không
nước nào trên trái đất này quan tâm đến việc tự trang bị vũ khí hạt nhân và tên
lửa phạm pháp như vậy.
Hoa Kỳ có sức mạnh và
kiên nhẫn lớn lao, nhưng nếu buộc phải tự vệ hoặc bảo vệ đồng minh, chúng tôi
sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc hủy diệt hoàn toàn Bắc Triều Tiên.
Gã tên lửa (Roket Man)
đang có hành vi tự sát cho bản thân và cả chế độ của mình. Hoa Kỳ sẵn sàng, sẵn
lòng và có thể, nhưng hy vọng điều này sẽ là không cần thiết. Đó là tất cả
những gì Liên Hiệp Quốc thuộc về; đó là điều Liên Hiệp Quốc vì thế [mà tồn
tại]. Chúng ta hãy xem cách họ làm.
Đã đến lúc Bắc Hàn phải
nhận thức rằng phi hạt nhân hóa là tương lai duy nhất mà họ có thể được chấp
nhận. Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc hiện tại đã hai lần bỏ phiếu thống nhất
100% thông qua các nghị quyết cứng rắn đối với Bắc Hàn, và tôi muốn cảm ơn
Trung Quốc và Nga đã tham gia bỏ phiếu áp đặt chế tài, cùng với tất cả các
thành viên khác của Hội đồng Bảo an. Cảm ơn tất cả các quí vị đã hợp tác.
Tuy nhiên chúng ta phải
hành động nhiều hơn nữa. Đã đến lúc tất cả các nước phải làm việc cùng nhau để
cô lập chế độ nhà họ Kim cho đến khi họ chấm dứt hành vi thù địch.
Chúng ta phải đối mặt
với quyết định này không chỉ ở Bắc Triều Tiên. Đã đến lúc các quốc gia trên thế
giới phải đối mặt với một chế độ liều lĩnh khác – một chế độ nói công khai về
hành vi giết người hàng loạt, thề tiêu diệt nước Mỹ, đe doạn hủy diệt Israel và
hủy hoại nhiều vị lãnh đạo và quốc gia có mặt trong khán phòng này.
Chính quyền Iran che
dấu một chế độ độc tài hủ bại đằng sau mặt nạ về nền dân chủ. Chế độ này đã
biến một quốc gia giàu có với lịch sử và văn hoá phong phú thành một quốc gia
suy kiệt kinh tế và thứ xuất khẩu chính là bạo lực, đổ máu và hỗn loạn. Những
nạn nhân bị ảnh hưởng nặng nề nhất của các nhà lãnh đạo của Iran, trên thực tế,
là những người dân của chính đất nước này.
Thay vì sử dụng các
nguồn lực của mình để cải thiện cuộc sống của người Iran, lợi nhuận dầu mỏ của
họ lại được dùng để tài trợ cho Hezbollah và các phần tử khủng bố khác giết
chết những người Hồi giáo vô tội và tấn công các nước láng giềng Ả-rập và
Israel.
Sự giàu có này, đúng là
phải thuộc về nhân dân Iran, nhưng cũng được dùng vào việc củng cố chế độ
độc tài Bashar al-Assad [ở Syria], châm ngòi cho cuộc nội chiến tại Yemen, và
phá hoại hòa bình trên toàn bộ Trung Đông.
Chúng ta không thể để
chế độ giết người này tiếp diễn các hành động gây mất ổn định bằng việc sản
xuất các loại tên lửa nguy hiểm, và chúng ta không thể chấp nhận một thỏa thuận
nếu nó cung cấp sự che chở cho việc xây dựng một chương trình hạt nhân. Thỏa
thuận Iran là một trong những vụ đàm phán gần nhất, tồi tệ nhất mà Hoa Kỳ từng
tham gia. Thành thật mà nói, thỏa thuận đó là một sự bối rối đối với Hoa Kỳ, và
tôi không nghĩ rằng quý vị đã nghe thấy điều cuối cùng về nó – hãy tin tôi.
Đã đến lúc toàn thế giới
phải tham gia cùng chúng tôi trong việc yêu cầu chính quyền Iran kết thúc tham
vọng sở hữu sự chết chóc và hủy diệt. Đã đến lúc chế độ này phải thả tự do cho
tất cả người Mỹ và công dân của các quốc gia khác mà họ đã từng giam giữ bất
hợp pháp. Và trên tất cả, chính quyền Iran phải dừng ngay việc ủng hộ những kẻ
khủng bố, bắt đầu phục vụ chính nhân dân của họ, và tôn trọng quyền chủ quyền
của các nước láng giếng của họ.
Toàn thế giới hiểu rằng
người dân lương thiện ở Iran muốn thay đổi, và hơn cả quyền lực quân sự áp đảo
của Hoa Kỳ, chính nhân dân Iran mới là điều mà các nhà lãnh đạo của họ e sợ
nhất. Đây là điều khiến cho chế độ này thực hiện hạn chế tiếp cận internet, phá
hỏng các thiết bị vệ tinh, nã đạn vào những người biểu tình sinh viên không có
vũ trang, và bỏ tù những nhà cải cách chính trị.
Các chế độ áp bức không
thể tồn tại mãi, và sẽ có ngày người dân Iran được đối mặt với một lựa chọn. Họ
sẽ tiếp tục lao dốc xuống con đường của sự nghèo đói, đẫm máu và khủng
bố? Hay nhân dân Iran sẽ trở lại nguồn cội đáng tự hào của họ khi là trung tâm
của văn minh, văn hóa và sự thịnh vượng, nơi người dân lại có thể hạnh phúc và
thịnh vượng?
Sự ủng hộ của chế độ
Iran dành cho những kẻ khủng bố là tương phản hoàn toàn với những cam kết hiện
tại của nhiều quốc gia láng giềng của nước này trong việc đấu tranh chống chủ
nghĩa khủng bố và dừng cung ứng tiền cho khủng bố.
Tại Ả-rập Saudi đầu năm
nay, tôi đã rất vinh dự được phát biểu trước lãnh đạo của hơn 50 quốc gia Ả-rập
và Hồi giáo. Chúng tôi đã đồng ý rằng tất cả các quốc gia có trách nhiệm phải
làm việc cùng nhau để đương đầu với các phần tử khủng bố và chủ nghĩa cực đoan
hồi giáo, ý thức hệ đã truyền cảm hứng cho chúng.
Chúng ta sẽ ngăn chặn
chủ nghĩa khủng bố Hồi giáo cực đoan vì chúng ta không thể cho phép chúng tàn
phá quốc gia của chúng ta, và thực sự phá nát cả thế giới.
Chúng ta phải hủy bỏ
những nơi trú ẩn an toàn cho khủng bố, quá cảnh, tài chính, và bất cứ hình thức
hỗ trợ nào cho hệ tư tưởng xấu xa và độc ác của chúng. Chúng ta phải đánh đuổi
chúng ra khỏi đất nước của chúng ta. Đã đến lúc phải phơi bày và quy trách nhiệm
cho những quốc gia ủng hộ và tài trợ cho những nhóm khủng bố như al-Qaeda,
Hezbollah, Taliban và nhiều nhóm chiến binh giết người vô tội khác.
Hoa Kỳ và các đồng minh
của chúng tôi đang làm việc cùng nhau trên toàn Trung Đông để càn quét những kẻ
khủng bố thua cuộc và ngăn chặn sự tái bùng phát của những nơi trú ẩn an toàn
mà chúng sử dụng để triển khai các cuộc tấn công nhắm vào tất cả người dân của
chúng ta.
Tháng trước, tôi đã công
bố một chiến lược mới để chiến thắng trong cuộc chiến chống lại cái ác này ở
Afghanistan. Từ bây giờ trở đi, các mối quan tâm an ninh của chúng tôi sẽ chỉ
sự lâu dài và phạm vi hoạt động của quân đội, chứ không phải các tiêu chuẩn và
thời gian biểu tùy ý do các chính trị gia thiết lập.
Tôi cũng đã thay đổi
toàn diện các quy tắc tham dự vào các cuộc chiến của chúng ta chống lại Taliban
và các nhóm khủng bố khác. Tại Syria và Iraq, chúng ta đã giành được những
thắng lợi lớn hướng tới sự thất bại cuối cùng của IS. Thực tế, trong vòng 8
tháng qua, đất nước của chúng ta đã đạt được nhiều thành tựu trong cuộc chiến
chống IS hơn những gì mà nhiều, nhiều năm trong quá khứ cộng lại.
Chúng tôi tìm kiếm sự
xuống thang trong xung đột tại Syria, và một giải pháp chính trị tôn trọng ý
chí của người dân Syria. Những hành động tội ác của chế độ Bashar al-Assad,
trong đó có việc sử dụng vũ khí hóa học chống lại chính nhân dân của họ –
thậm chí là cả những đứa trẻ vô tội – gây sốc cho mọi người tử tế
có lương tâm. Không xã hội nào có thể được an toàn nếu những vũ khí hóa học bị
cấm vẫn được phép sử dụng tràn lan. Đó là lý do tại sao Hoa Kỳ đã thực hiện một
cuộc tấn công tên lửa vào căn cứ không quân [của chính quyền Syria], nơi đã
thực hiện cuộc tấn công [bằng vũ khí hóa học].
Chúng tôi đánh giá cao
những nỗ lực của các cơ quan của LHQ, nơi đang cung cấp cứu trợ nhân đạo thiết
yếu tại các vùng đã được giải phóng khỏi IS, và chúng tôi đặc biệt cảm ơn
Jordan, Thổ Nhĩ Kỳ và Li Băng vì vai trò của họ trong việc tiếp nhận những
người tị nạn trốn chạy từ cuộc xung đột Syria.
Hoa Kỳ là một quốc gia
thiện lương và đã từng viện trợ hàng tỷ tỷ USD để hỗ trợ cho nỗ lực [trợ giúp
người tị nạn] này. Chúng tôi tìm kiếm cách tiếp cận để tái định cư cho người tị
nạn, được thiết kế để giúp những người bị đối xử tàn nhẫn này, và cho phép họ
có thể trở lại quê hương của họ, đó là một phần của quá trình tái thiết.
Với chi phí của việc tái
định cư cho một người tị nạn tại Hoa Kỳ, chúng tôi có thể giúp đỡ được hơn 10
người ngay tại quê nhà của họ. Với lòng tốt của chúng tôi, chúng tôi hỗ trợ tài
chính cho việc các nước trong khu vực cho người tị nạn lưu trú và chúng tôi ủng
hộ các hiệp định gần đây của các quốc gia trong khối G20 nhằm tìm kiếm nơi ở
cho người tị nạn càng gần đất nước của họ càng tốt. Đây là cách tiếp cận an
toàn, trách nhiệm và nhân đạo.
Qua hàng thập kỷ, Hoa Kỳ
đã giải quyết các thách thức về nhập cư ở đây, ngay tại Tây bán cầu. Qua thời
gian dài, chúng tôi đã nhận thức được rằng nhập cư không kiểm soát là cực kỳ
bất công cho cả những quốc gia có người ra đi và đất nước đón nhận người nhập
cư.
Đối với những nước có
người ra đi, nó làm giảm áp lực trong nước để theo đuổi cải cách chính trị và
kinh tế cần thiết, và thất thoát nguồn nhân lực cần thiết để thúc đẩy và thực
hiện những cải cách đó.
Đối với các nước tiếp
nhận, chi phí đáng kể của việc di cư không kiểm soát là dẫn tới các công dân có
thu nhập thấp chiếm đa số áp đảo – những mối quan ngại thường bị các phương
tiện truyền thông và chính phủ bỏ qua.
Tôi muốn lần đầu làm
việc với LHQ trong việc tìm cách giải quyết các vấn đề khiến mọi người phải
trốn chạy khỏi quê hương của họ. LHQ và Liên minh Châu Phi dẫn dắt các sứ mệnh
gìn giữ hòa bình phải có những cống hiến vô giá trong việc ổn định các cuộc
xung đột tại Châu Phi. Hoa Kỳ lãnh đạo thế giới trong việc cứu trợ nhân đạo,
trong đó có ngăn chặn đói nghèo và cứu trợ tại Nam Sudan, Somalia, miền bắc
Nigeria và Yemen.
Chúng ta đã từng đầu tư
vào sức khỏe và cơ hội tốt hơn trên toàn thế giới thông qua các chương trình
như PEPFAR, nơi tài trợ cho hỗ trợ bệnh nhân AIDS; Sáng kiến Sốt rét của Tổng thống;
Chương trình An ninh Y tế Toàn cầu; Quỹ Toàn cầu cho việc Chấm dứt Chủ nghĩa Nô
lệ Hiện đại; và Sáng kiến Tài chính Doanh nghiệp Phụ nữ – một phần trong cam
kết của chúng ta về trao quyền cho phụ nữ trên toàn cầu.
Chúng tôi cũng cảm ơn
Tổng thư ký LHQ vì đã nhận thấy rằng LHQ phải cải cách nếu tổ chức này là đối
tác hiệu quả trong việc đương đầu với các đe dạo về chủ quyền, an ninh và thịnh
vượng. Tổ chức này trước nay thường không tập trung vào kết quả, nhưng lại quan
tâm tới quản lý quan liêu và quá trình.
Trong một vài trường
hợp, các quốc gia muốn loại bỏ các mục tiêu cao quý của tổ chức này, họ đã
chiếm quyền kiểm soát các hệ thống được cho là thúc đẩy họ tiến bộ. Chẳng hạn
như, LHQ thực sự gây bối rối lớn khi một vài chính phủ với hồ sơ vi phạm nhân
quyền trầm trọng lại có ghế trong Hội đồng Nhân quyền LHQ.
Hoa Kỳ là một trong 193
nước thành viên Liên Hiệp Quốc, nhưng chúng tôi đóng góp 22% của toàn bộ ngân
sách của tổ chức này và còn hơn thế nữa. Thực tế, chúng tôi đã chi trả nhiều
hơn bất cứ ai có thể nhận ra. Hoa Kỳ chịu gánh nặng chi phí không công bằng,
nhưng nó sẽ là công bằng nếu thực sự tổ chức này có thể đạt được tất cả các mục
tiêu đã đề ra, đặc biệt là mục tiêu hòa bình, thì khoản đầu tư này sẽ đáng giá.
Phần lớn thế giới đang
trong xung đột và một vài nơi, thực tế là đang hướng tới địa ngục. Nhưng, dưới
sự định hướng và bảo trợ của LHQ, những người có quyền lực trong khán phòng này
có thể giải quyết được nhiều vấn đề xấu xa và phức tạp này.
Người dân Mỹ hy vọng
rằng một ngày không xa LHQ có thể là một tổ chức hỗ trợ, bảo vệ nhiều trách
nhiệm hơn và hiệu quả hơn vì phẩm hạnh và tự do của con người trên toàn thế
giới. Đồng thời, chúng tôi tin rằng không quốc gia nào nên phải chịu gánh nặng
về khoản không tương xứng, cả về quân lực và tài chính. Các quốc gia trên thế
giới phải đóng góp vai trò lớn hơn nữa trong việc thúc đẩy các xã hội an toàn
và thịnh vượng trên các khu vực của chính họ.
Đó là lý do vì sao ở nửa
Tây bán cầu, Hoa Kỳ đã từng đứng lên chống lại chế độ tham nhũng và gây bất ổn
ở Cuba và che chở cho giấc mơ lâu dài được sống trong tự do của nhân dân Cuba.
Chính phủ của tôi hiện tại đã thông báo rằng chúng tôi sẽ không dỡ bỏ chế tài
đối với chính quyền Cuba cho đến khi nào họ thực hiện các cải cách cơ bản.
Chúng tôi cũng đã áp đặt
những chế tài cứng rắn đối với chế độ chủ nghĩa xã hội của Maduro ở Venezuela,
chế độ đã biến một quốc gia từng rất thịnh vượng tới bờ vực của sự sụp đổ hoàn
toàn.
Chế độ độc tài xã hội
chủ nghĩa của Nicolas Maduro đã gây ra đau thương khủng khiếp và nỗi thống khổ
cho những người tốt trên đất nước này. Chế độ hủ bại này đã phá hủy một quốc
gia thịnh vượng bởi áp đặt một ý thức hệ thất bại, ý thức hệ mà đã tạo ra đói
nghèo và khốn khổ ở mọi nơi từng thử áp dụng nó. Để làm cho vấn đề tồi tệ hơn,
Maduro đã thách thức người dân của mình, đánh cắp quyền lực từ các đại diện dân
biểu để bảo vệ luật lệ thảm khốc của mình.
Nhân dân Venezuela đang
đói khổ và đất nước của họ đang sụp đổ. Các thể chế dân chủ của họ đang bị phá
hủy. Tình cảnh này là điều hoàn toàn không thể chấp nhận được và chúng ta không
thể chỉ đứng nhìn.
Là một nước láng giềng
và người bạn có trách nhiệm, chúng tôi và tất cả các nước khác có một mục tiêu.
Mục tiêu đó là giúp họ giành lại tự do của họ, phục hồi đất nước của họ, và
khôi phục nền dân chủ của họ. Tôi muốn gửi lời cảm ơn tới các vị lãnh đạo trong
khán phòng này vì đã lên án chế độ [Maduro] và cung cấp sự ủng hộ thiết yếu cho
nhân dân Venezuela.
Hoa Kỳ đã tiến hành các
bước quan trọng để giữ cho chế độ đó [hành xử] có trách nhiệm. Chúng tôi đang
chuẩn bị để hành động tiếp nữa nếu chính quyền Venezuela tiếp tục đi trên con
đường áp đặt chế độ độc tài đối với người dân Venezuela.
Chúng tôi rất may mắn có
được những mối quan hệ thương mại lành mạnh và mạnh mẽ với nhiều nước châu Mỹ
La-tinh, tập hợp ở đây hôm nay. Sự uy tín về kinh tế của chúng ta tạo thành nền
tảng quan trọng cho việc thúc đẩy hòa bình và thịnh vượng cho tất cả nhân dân
trong đất nước chúng ta và tất cả người dân của các nước láng giếng chúng ta.
Tôi yêu cầu các quốc gia
có mặt ở đây hôm nay hãy chuẩn bị hành động nhiều hơn nữa để giải quyết cuộc
khủng hoảng thực sự này. Chúng tôi kêu gọi khôi phục đầy đủ nền dân chủ và tự
do chính trị tại Venezuela.
Vấn đề tại Venezuela
không phải nước này đã thực thi chủ nghĩa xã hội một cách yếu kém, mà là chủ
nghĩa xã hội đã được thực hành một cách thành thực. Từ Liên bang Xô viết tới
Cuba tới Venezuela, nơi nào chủ nghĩa xã hội hay chủ nghĩa cộng sản chân chính
được áp dụng, nơi đó đều phải chịu đắng cay, tuyệt vọng và thất bại. Những ai
còn rao giảng về giáo lý của thứ chủ nghĩa đầy tai tiếng này thì chỉ góp phần
kéo dài đau khổ cho những người phải sống dưới những chế độ độc ác này.
Nước Mỹ sát cánh cùng
với mọi người dân sống dưới chế độ tàn bạo. Sự tôn trọng chủ quyền của chúng ta
cũng là một lời kêu gọi hành động. Tất cả mọi người dân đều xứng đáng có được
một chính phủ biết quan tâm đến sự an toàn, lợi ích và phúc lợi của họ, kể cả
sự thịnh vượng của họ.
Ở Mỹ, chúng tôi tìm kiếm
các mối quan hệ mạnh mẽ hơn về kinh tế và thương mại với tất cả các quốc gia có
lương tri, nhưng hoạt động thương mại này phải công bằng và nó phải có tính đối
ứng.
Trong thời gian dài,
người dân Mỹ được nói rằng các giao dịch thương mại đa quốc gia khổng lồ, các
tòa án quốc tế phức tạp và các cơ quan hành chính toàn cầu mạnh mẽ là cách tốt
nhất để thúc đẩy thành công của họ. Nhưng khi những hứa hẹn đổ vỡ, hàng triệu
việc làm và hàng ngàn nhà máy biến mất. Những người khác [tham gia sân chơi
toàn cầu] đánh lừa hệ thống và phá vỡ các quy tắc. Và tầng lớp trung lưu vĩ đại
của chúng ta, nền tảng của sự thịnh vượng của Mỹ, đã bị lãng quên và bỏ rơi,
nhưng bây giờ họ không bị lãng quên thêm nữa và họ sẽ không bao giờ lại bị lãng
quên nữa.
Mặc dù nước Mỹ sẽ theo
đuổi hợp tác và giao thương với các nước khác, nhưng chúng tôi cũng đang làm
mới lại các cam kết của mình đối với nhiệm vụ trước tiên của mọi chính phủ:
phục vụ công dân của chúng ta. Mối liên kết này là nguồn sức mạnh của Hoa Kỳ và
của mọi quốc gia có trách nhiệm có mặt ở đây hôm nay.
Nếu tổ chức này có bất
kỳ hy vọng nào về việc đương đầu thành công với các thách thức trước mặt chúng
ta, như cựu Tổng thống Truman đã từng nói từ 70 năm trước, điều đó sẽ phụ thuộc
vào “sức mạnh độc lập của mỗi thành viên”. Nếu chúng ta muốn nắm lấy các cơ hội
của tương lai và vượt qua những thách thức hiện tại cùng nhau, không gì thay
thế được cho các quốc gia mạnh mẽ, có chủ quyền và độc lập – những quốc gia
khởi nguồn từ lịch sử của họ và đã đầu tư vào vận mệnh của họ; các quốc gia
muốn tìm kiếm các đồng minh để làm bạn, không phải kẻ thù để chinh phục; và
điều quan trọng nhất trên tất cả, các quốc gia chính là quê hương của những
người yêu nước, của những người đàn ông và phụ nữ sẵn lòng hy sinh vì đất nước
mình, vì đồng bào mình, và vì tất cả những điều tốt đẹp nhất trong tinh thần
con người.
Nhớ lại chiến thắng vĩ
đại dẫn đến sự ra đời của LHQ, chúng ta không bao giờ quên rằng những anh hùng
đã chiến đấu chống lại cái ác cũng chiến đấu vì các quốc gia họ yêu mến.
Chủ nghĩa yêu nước đã
dẫn dắt những người Ba Lan quyên sinh bản thân mình để cứu đất nước Ba Lan,
người Pháp đã đấu tranh vì tự do của nước Pháp, và người Anh đã đứng lên mạnh
mẽ vì nước Anh.
Ngày nay, nếu chúng ta
không chú trọng đến bản thân chúng ta, trái tim của chúng ta, và khối óc của
chung ta trong đất nước chúng ta, nếu chúng ta sẽ không xây dựng các gia
đình mạnh mẽ, cộng đồng an toàn, và xã hội lành mạnh vì bản thân chúng ta, thì
không ai có thể làm điều đó cho chúng ta.
Chúng ta không thể đợi
bất kỳ ai khác, các quốc gia đâu đó hoặc các quan chức xa xôi – chúng ta không
thể làm điều đó. Chúng ta phải giải quyết các vấn đề của chúng ta, để xây dựng
sự thịnh vượng của chúng ta, an toàn cho tương lai chúng ta, bằng không chúng
ta sẽ dễ bị phân rã, thống trị và thất bại.
Vấn đề thực sự đối với
LHQ ngày nay, đối với tất cả người dân trên toàn thế giới, những người hy vọng
có được cuộc sống tốt đẹp hơn cho bản thân họ và con cái của họ, là điều cơ bản
sau: Chúng ta vẫn là những người yêu nước chứ? Chúng ta có yêu đất nước chúng
ta đủ để bảo vệ chủ quyền của đất nước và nắm quyền làm chủ tương lai đất nước?
Chúng ta có tôn kính đất nước đủ để bảo vệ lợi ích của nước mình, duy trì
văn hóa quốc gia, và đảm bảo một thế giới hòa bình cho công dân của đất nước
mình?
Một trong những người
yêu nước Mỹ vĩ đại nhất, John Adams, đã viết rằng Cách mạng Mỹ “đã được thực
hiện trước khi chiến tranh bắt đầu. Cuộc cách mạng đó đã ở trong tâm trí và
trái tim của người dân”.
Đó là khoảnh khắc khi
người Mỹ bừng tỉnh, khi chúng ta nhìn xung quanh và hiểu được rằng chúng ta là
một dân tộc. Chúng ta đã nhận ra rằng chúng ta là ai, giá trị của chúng ta là
gì và chúng ta sẽ hy sinh mạng sống của mình vì điều gì, câu chuyện về nước Mỹ
là câu chuyện về những gì có thể khi mọi người dân nắm lấy quyền làm chủ tương
lai của họ.
Hợp chúng quốc Hoa Kỳ đã
từng là một trong những lực lượng vĩ đại nhất vì sự tốt đẹp trong lịch sử thế
giới, và là những người bảo vệ vĩ đại nhất cho chủ quyền, an ninh và sự thịnh
vượng cho tất cả.
Bây giờ chúng tôi đang
kêu gọi vì sự thức tỉnh quốc gia vĩ đại, vì phục hồi tinh thần của quốc gia,
niềm tự hào, dân tộc và chủ nghĩa yêu nước.
Lịch sử đang hỏi chúng
ta liệu chúng ta có làm nhiệm vụ này hay không. Câu trả lời của chúng ta sẽ là
một sự đổi mới của ý chí, khám phá lại sự quyết tâm, và tái sinh lòng sùng
kính. Chúng ta cần đánh bại những kẻ thù của nhân loại và mở ra tiềm năng của
cuộc sống.
Hy vọng của chúng ta là
một từ, và thế giới của các quốc gia đáng tự hào, độc lập, nắm bắt trách nhiệm
của họ, tìm kiếm tình hữu nghị, tôn trọng nước khác và giải quyết vấn đề chung
trong lợi ích chung lớn lao nhất: một tương lai của nhân phẩm và hòa bình cho
người dân trên trái đất tuyệt vời này.
Đây là tầm nhìn thực sự
của LHQ, là hy vọng từ xa xưa của mọi người dân, và là khao khát sâu thẳm nhất
tồn tại trong mỗi linh hồn thiêng liêng.
Vì vậy hãy coi đây là sứ
mệnh của chúng ta, và hãy coi đây là thông điệp của chúng ta gửi tới thế giới:
Chúng ta sẽ chiến đấu cùng nhau, hy sinh cùng nhau, và sát cánh bên nhau vì hòa
bình, vì tự do, vì công bằng, vì gia đình, vì nhân loại và vì Thiên Chúa toàn
năng đã ban cho chúng ta tất cả.
Cảm ơn quý vị. Thiên
Chúa ban phước cho quý vị. Thiên Chúa ban phước cho mọi quốc gia trên thế giới.
Và Thiên Chúa ban phước cho Hợp chúng quốc Hoa Kỳ. Cảm ơn quý vị rất nhiều!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét